30 May
30May

Người tri kỷ

Tôi không có nhiều bạn bè. Tôi cũng không phải người hướng ngoại, thích chốn đông người. Tôi nói ít và thích trầm ngâm, chỉ muốn nén mình lặng lẽ nhìn dòng đời trôi chảy. Tôi cần một người tri kỷ. Người có thể không có tích cách giống tôi, nhưng họ sẽ hiểu tôi đủ nhiều để thấy thoải mái khi hoá mình vào cuộc sống của tôi và khiến tôi thấy bình yên khi bước vào thế giới của họ.

 Chúng tôi không thể dành thời cho nhau nhưng mỗi lúc bên họ là khi tôi được là chính mình, cùng làm gì trong hai chúng tôi thích, tận hưởng những gì hai chúng tôi đam mê, nói về những gì một trong hai chúng tôi muốn. Là một người có thể xuất hiện bất cứ khi nào tôi thấy lòng chông chênh, sẽ làm bất cứ điều gì khiến cho tôi bình tâm trở lại. Rồi sau đó tạm rời xa nhau để về với những nỗi lo riêng của mỗi người. Chỉ cần trong lòng họ luôn nghĩ đến người kia, chỉ cần không bỏ nhau mà đi vào một ngày trời trở gió...

1. Tiếc nuối làm gì những điều đã cũ

Quan trọng là mình có hạnh phúc hay không khi ở bên người mà mình chọn. 

Bỏ không được, giữ không xong

Nếu bước tiếp, có thể mọi ngày cứ lầm lũi trôi qua, không còn những giây phút rộn rã háo hức, chỉ còn sự tẻ nhạt đến chàn chường. Nhưng nếu dừng lại, không biết đó phải sai lầm hay không. Cứ thế, mối quan hệ dần trở nên miễn cưỡng và ngột ngạt, không nỡ dừng lại, mà tiếp tục thì dè dặt vô cùng. Buồn nhất là không đủ can đảm để buông. Nhưng cũng không đủ nồng nhiệt để giữ. Nếu chẳng đến được với nhau, thì mang theo nỗi buồn ấy đến tận bao giờ?

Có những mối quan hệ chỉ để giấu đi

Đôi khi bạn không cần hoặc không muốn tìm sự bình yên ở những người thân quen, vì có thể họ luôn nghĩ rằng họ hiểu bạn rất rõ, nhưng kỳ thực bạn thấy họ lại chẳng hiểu gì. Bạn cô đơn những nỗi niềm rất vụn vặt. Bạn tìm sự đồng cảm bằng cách lang thang trong thế giới ảo, comment dưới bài viết tren trang tâm sự khác nhau và mỉm cười khi thấy người phản hồi. Hoặc tìm đến nick lạ để trò chuyện, để thi thoảng inbox cho nhau kể lể, nói những điều không muốn chia sẻ cho ai khác. Một mối quan hệ rất bình yên, không dính dáng đến tình cảm, không phát sinh phiền phức, không ai ngoài hai kẻ thi thoảng cô đơn giữa bao người thân thiết. Một mối quan hệ chỉ để giấu đi, lôi ra dùng khi cần thiết. 

Gia đình

Tôi đói bụng, bạn có một cái bánh, bạn chia cho tôi một nửa và cất phần còn lại phong khi tôi đói tiếp, đây chính là gia đình.    

Sau bao nhiêu thứ trải qua điều quan trọng nhất tôi ngẫm được là phỉa sống thật tâm. Đừng làm điều gì có lỗi với chính mình và người khác, đừng hại bất kỳ ai, bửi có thể lỗi lầm dù vô tình hya cố ý hậu quả của nó nhiều khi ám ảnh ta cả đời.

Mỗi đứa con chúng ta chẳng biết đến khi nào mới học được cách yêu thương cha mẹ thực sự. Chúng ta luôn vô tâm thiếu sót quá nhiều. 

Điều quan trọng nhất trong đời là tình yêu bao la của cha mẹ. Đồng thời điều tồi tệ nhất trong đời cũng chính là sự vô tâm của bản thân so với những gì cha mẹ dành cho mình.

Tôi đói bụng, bạn cần cái bánh, tôi sẽ nhường hết cho bạn. Đó là tình yêu.

Hết yêu

Hết yêu thương mình, họ lặng lẽ đổi thay

Không giống như kẻ bình thường mình biết

Khi trái tim yêu mất dần nhiệt huyết

Hết yêu thương mình, họ sẽ có lý do

Nào thêm giờ, nào liên hoan tổng kết

Cuối tuần thì thế nào cũng mệt

Muốn gặp gỡ quan tâm chẳng biết phải làm gì

Hết yêu thương mình, họ giả vờ quên đi

Tất cả những gì là của chung hai đứa

Hết yêu thương mình, họ sẽ cố lặng im

Như để tìm một khoảng không riêng lẻ

Họ không cần lắng nghe chia sẻ

Để thấy đổi thay, xa cách đến nhường nào...

Hết yêu thương mình, họ nung nấu khát khao

Gửi tiềm tin vào phương trời xa mới 

................ Let him go ...................

Không còn trân trọng nữa

Trong tình yêu khi một người không biết chân trọng người kia nữa thì mọi thứ sẽ mất hết, chỉ vậy thôi

Người ta mãi mãi không hiểu được sự quan tâm chân thành của mình dành cho họ. Cho đến khi mình dành sự quan tâm cho người khác. Tình cảm có thể tự sinh ra, cũng có thể tự mất đi, sự quan tâm cũng vậy. 

Tình yêu

Sẽ có những khoảng khắc bạn cảm nhận được rằng, không phải những lời hứa trăm năm, không phải những cử chỉ yêu thương cuồng nhiệt, mãnh liệt... mà đơn giản thôi, khoảng khắc yên lặng bên nhau, không cần nói mà người nào cũng biết người kia đang nghĩ gì... đó là điều mình luôn mong mỏi tìm kiếm cả cuộc đời này.

Thật đấy, con gái ai cũng cần một chang trai như vậy làm bạn. Chẳng cần thề thốt mang cả thế giới đến bên. Chỉ cần lúc ấm lòng, bế tắc có nhau để tựa vào. Thế thôi.

Tình yêu không phải lúc nào cũng màu hồng. Có lúc nó phơi bày những sự thực trần trụi. Dù có lúc tưởng không chịu nổi nhau thì hãy kìm hãm lại chứ để đến lúc buông nhau thật rồi, xa nhau thật rồi mới nhận ra quan trọng thì muộn.

Nếu chúng mình còn yêu

Đừng cắt sợi dây để cánh diều bay mất

Dẫu bão gió bên ngoài có thốc

Cũng đừng buông

Nếu chúng mình còn yêu

Đừng lấy im lặng để đong đựng nỗi buồn

Khi khoảng cách rộng, dài, xa quá

Người thương sẽ trở thành người dưng xa lạ

Cứ thế mà quên đi...

Nếu chúng mình còn yêu

Hãy hiểu rằng không dễ để thấy nhau giữa cuộc đời này 

Đừng ngã lòng, thay đổi vì những điều không đáng

Nếu chúng mình còn yêu 

Hãy trao nhau những kỷ niệm êm đềm

Thời gian trôi và thừoi gian không trở lại

Tình yêu nhiều khi đơn giản lắm, là chấp nhận những gì mà mình có và vị tha những gì khiến mình buồn

Bất giác mỉm cười

Sẽ có một ngày bạn chợt nhận ra người bấy lâu nay mình luôn coi là một phần không thể thiếu trong cuộc đời lại dời bỏ bạn mà đi vào lúc mà bạn cần nhất. Bất ngờ có, be bàng có, tiếc nuối có. Nhưng bạn cũng sẽ tìm cách vượt qua rắc rối mà mình đang gặp phải, dĩ nhiên là một mình thôi. Chuyện gì rồi cũng có thể tự mình vượt qua, bản thân bạn cứng cáp và dẻo dai hơn bạn nghĩ nhiều lắm.

Cô đâu cần những lời hứa hẹn siêu cường rằng sẽ mang cả thế giứoi đến cho cô? Cô chỉ cần những giây phút mệt mỏi, cô có lời dịu dàng để được dỗ dành an ủi, cô có vai anh để tựa vào. Vậy thôi. 

Xin lỗi anh không xứng với anh. Đó là lời nói vô trách nhiệm nhất mà người đàn ông có thể trao cho người phụ nữ yêu thương mình. Đơn giản vì anh ta yêu cô không đủ nhiều nên mới tỏ ra yếu đuối và nhu nhược như vậy. Và khi đã nói yêu thương cô là anh ta hiểu mình phải có trách nhiệm ở bên và xây dựng tương lai với cô, chứ không phải bước vào và bước ra cuộc đời cô dễ dàng như thế. 

Thực ra khi người phụ nữ chọn lựa một người đàn ông của đời mình, cái cô ấy cần không phải điều gì quá to tát đôi khi chỉ là bờ vai vững trãi mà thôi. Mà người đàn ông nào thực lòng yêu cũng có thể làm một bờ vai vững chãi. 

Khi người ta không muốn dành thời gian của họ cho mình, không còn tỏ ra vui vẻ hào hứng khi ở bên mình, cũng không còn nhiều chuyện để nói với mình nữa ... thì họ đổi thay rồi, còn mình thì chỉ yêu họ trong quá khứ mà thôi. 

Dù tình yêu lớn cách mấy cũng không ngăn được thời gian. 

Chúng tôi chọn cách đơn giản nhất, bình dị nhất, đó là nhìn thấy nhau, trò chuyện cùng nhau bước cùng nhau mặc kệ thế giới bên ngoài. 

Xã hội

Tôi đói bụng, bạn mang cái bánh dấu đi rồi nói bạn cũng đói, đó chính là xã hội. 

Đàn ông nhiều gã thì bảo thủ mà đời thì ngắn, không làm sao phải tạo áp lực cho nhau. Yêu được thì yêu không thì next. Yêu thương một người giống như một cái cây, mình không những chăm chút, tưới tắm chăm sóc nó từ bên trong, mà còn phải bảo vệ nó khỏi những mối nguy hại bên ngoài, có sâu mà không biết diệt thì cái cây của mình rồi sẽ chết. Tình yêu đâu phải cứ nắm tay nhau, tin tưởng nhau là đi được hết mọi mưa gió bão giông cuộc đời. 

Không cần cày cuốc để giàu có lắm làm gì, nhưng tiền nhất định phải có, phải đầy đủ, tự lo được cho bản thân, đừng bao giừo nghĩ cậy nhò được ai khác. Đời người hữu hạn, lòng người nông sâu.  

Yêu thương mình

Tôi đói, tôi tự làm bánh ăn. Đó là khi tôi biết cách tựu yêu thương mình

Thật ra giữa cuộc đời này, có một người ở bên thì tốt, còn không thì cũng không sao. Dành năm tháng để tự khám phá bản thân mình cũng là một loại hạnh phúc.

Người ta không thể làm đau mình trừ khi mình cho phép. Người có khả năng làm sát thương tôi nhất, chính là người tôi đã từng yêu. Và thường thì người ấy làm rất tốt việc đó. Sở dĩ người ta có cơ hội như vậy cũng bởi sự cho phép của trái tim tôi mà thôi. Hạnh phúc là khi ta biết cách dừng lại đúng lúc. Buông bỏ rồi thì học cách ra đi và đừng thiết tha những điều đã cũ. 

Để trưởng thành, bạn phải trải qua biết bao cô đơn, biết bao thời gian và nước mắt, biết bao lần rơi rớt niềm tinvaf buông bỏ những điều khiến bản thân tuyệt vọng, bao nhiêu lần thử sức mình liều lĩnh làm những gì mình thích và thất bại. Chúng ta chẳng ai nhớ nổi chính xác những gì diễn ra trong chừng ấy thời gian, nó hỗn độn như một đống mảnh ghép lego rời mà người ta lười không buồn ghép lại. 

Không ai yêu nữa vẫn có thể tự yêu mình. Không ai mua hoa tặng thì tự mua hoa cho mình. Đôi khi bớt trông chờ, bớt ngóng đợi cũng là một cách khiến mình đỡ phiền lòng. Phải tự yêu bản thân mình rất nhiều. Đừng để người khác có cơ hội tự do, thoải mái chà đạp lên nó. Đơn giản mọi thứ cho dễ thở, nghe em. 

Những gì đã qua đừng nghĩ lại quá nhiều

Xa lạ hay yêu thì đã đều kết thúc

Nếu cứ mang theo và buồn mọi lúc 

Đến bao giờ lòng mới được thảnh thơi

Quá khứ đi rồi đừng nghoảnh lại làm gì, hãy nhìn về phía trước, hướng về những điều tươi đẹp trong tương lai. Nhưng bạn biết không? Đến một ngày nào đó, khi cuốn sách cuộc đời đi về những trang cuối cùng...khi những người quanh ta lần lựợt ra đi, nghĩ về tương lai không còn gì khác ngoài cái chết. Nghĩ về quá khứ, bản thân thấy nhẹ nhàng, không hề vương vấn hối hận, vây là đủ rồi.  


Bình luận
* Các email sẽ không được công bố trên trang web.
I BUILT MY SITE FOR FREE USING